Cô nàng tốt bụng
Phan_6
“Tiện đường? công ty của mày ở gần đây chắc?”Hắn bắt bẻ bạn mình
“Thôi, được rồi, tao ghé hỏi chuyện hôm qua thôi mà, hihi”
“Chuyện gì?, hôm qua có chuyện gì đâu?” hắn giả điên
“Cô ta nhìn cũng dễ thương đó chứ” Dũng vào đề luôn, mất công thằng bạn thân vòng vèo.
“Mày thấy thế là dễ thương?”
“Chẳng phải mình tao đâu, bọn nhóm mình đều nói thế mà”
“Thật?”
“Tuy da không trắng nõn nà, mắt không to lắm, nhưng nhìn rất là dễ thương mà” Dũng khẳng định.
“Thấp quá” hắn bồi thêm
“Thấp nhưng mà ba vòng tiêu chuẩn, vòng một ít cũng size 34 nhỉ?” Dũng nháy mắt true bạn.
“Stop, vớ vấn” hắn lườn bạn
“Thế hôm qua mà nói chuyện chưa?”
“Rôi, bị từ chối thẳng thừng” Nguyện thở dài
“Thẩy nào, sáng đã thấy mùi thối nha”
“Làm sao giờ?” hắn nhìn bạn cầu cứu
“Mày là người làm ăn mà, chẳng nhẽ không biết làm sao để giao dịch thành công hả?”
“Ý mày là?”
“Coi đó như một vụ làm ăn đi, phải có kế hoạch cụ thể”
“Nhưng mày cũng biết tao chưa từng theo đuổi ai mà? Làm sao bây giờ?”
“Thế mày có tao ở đây làm gì?”Dũng tự hào vỗ ngực
“Mày á? Ba mươi hai mà tuổi mà có mỗi bà Nguyệt, mày thì biết cái khỉ gì” hắn mỉa mai bạn.
“Ừ nhỉ, nhưng mày không phải là vua thủ đoạn à? Vận dụng vào việc này đi. Dù sao cô ta cũng chẳng phải là mấy em choi choi thích lãng mạn đâu, gái già càng dễ cua” Dũng động viên bạn. Hắn cũng hy vọng bạn thân mình có được hạnh phúc.
“Ừ” Nguyện khẽ nhếch môi. Hắn đã biết mình phải làm cái gì rồi. Đầu óc của hắn chỉ thích hợp để lân kế hoạch và tiến hành thôi.
“Nhưng mày khẳng định mày có phản ứng với cô ta?”
“Ừ, hôm qua trước khi chúng mày tới, tao đã thử lại rồi” nghĩ đến chuyện đó, hắn lại nhớ tới cái phản ứng kinh khủng của hắn khi tay hắn chạm vào da cô, nó thật tuyệt.
“Mà mày cũng thật lạ nha, cô ta nấu ăn ngon vậy mà mày dám chê người ta vụng về” Dũng nhớ lại cảm giác món ăn hôm qua hắn được thưởng thức.
“Này, không có lần nữa đâu, ngon hay không cũng là do tao đánh giá”
“Gớm, chưa gì đã thể hiện quyền chiếm hữu, mày mà yêu thực lòng thì người đó sẽ khổ đây”
“Vớ vẩn” hắn lẩn tránh, vì bản thân hắn biết hắn sẽ giữ cái thuộc về hắn bằng mọi thủ đoạn. Tính chiếm hữu của hắn là cái mà bản thân hắn đôi khi cũng phải khiếp sợ.
“Này lô đất bên Nhà Bè, mày có đấu thầu không?”
“À, mày thích miếng đất đó hả?”
“Ừ, bố mẹ tao thích, mày nghĩ sao?” Nguyện rất giỏi, và khả năng phán đoán của hắn rất chính xác, công ty của Dũng có ngày hôm nay chủ yếu là dựa vào lời khuyên từ thằng bạn này.
“Cũng được, nhưng có nhiều công ty nhắm vào đó lắm, chút xíu tao cho mày danh sách”
“Mày muốn?”
“Không, tao có dự án khác”
Cuộc sống của nó lại quay trở lại guồng, hằng ngày dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, đi làm, về nhà, nấu cơm, dọn dẹp, đi ngủ. Nhưng mà, hai tên cực phẩm thì hoàn toàn thay đổi. Trong một tuần thôi mà nó bị dọa cho tinh thần ăn ngủ không yên tí nào. Sếp Dương thì không la mắng nó nữa, lại còn cùng nó ăn trưa, đó là lý do nó bị đói vì nuốt không trôi. Còn buổi tối, cực phẩm kia lại thường nói chuyện bang quơ, thi thoảng còn gắp đồ ăn cho nó, lại khen nó nấu ăn ngon nữa, mỗi lần hắn nói đều khiến nó tim đập chân run. Kết quả là sau một tuần bị hai tên cực phẩm hành hạ, nó đã giảm được ba kg, thật khiếp quá. Tự nhiên lại càng eo thon.
“Sao ăn ít thế?”
“Dạo này tự nhiên không muốn ăn”nó máy móc trả lời
“Bị bệnh?” hắn dừng đũa
“Không, chắc có tuổi rồi nó thế”
“Có tuổi, cô làm như cô sáu mươi không bằng” hắn lườm nó
“Thì tôi đi được một nửa rồi còn gì?” nó cãi lại, miệng lại và cơm
“Tí ăn xong đi vào phòng làm việc, tôi trả lương tháng này, tiện tính toán chi tiêu tháng sau” hắn đứng dậy.
“Ok” nói đến tiền nó chưng ngay ra nụ cười tươi rói.
Nhìn nó cười, hắn lại có kế hoạch bổ sung rồi. Đúng là gái già mê tiền sẽ có cách làm riêng.
Nó lững thững đi vào phòng làm việc của hắn.
“Đây là lương tháng này” hắn chìa cho nó mấy tờ năm trăm
“Cám ơn” nó hí hửng cười.
“Tháng náy chi tiêu hết sáu triệu tất thảy, tôi đưa cho cô năm triệu nên giờ trả lại cho cô một triệu nữa” hắn lại đưa tiền cho nó. Được cái, tên này tương đối thoáng chuyện tiền nong, nên nó thật không phải đau đầu suy nghĩ nhiều. Nếu nó chi tiêu gì chỉ cần ghi vào cuốn sổ rồi hằng tuần đưa cho hắn là xong. Mà hắn cũng chẳng hỏi nhiều chỉ cộng sổ thôi.
“Cô muốn kiếm thêm tiền không?”hắn hỏi nó, ánh mắt kia có chút gì đó mơ hồ nhưng nhắc tới tiền nó đều quên mất cái gì gọi là sự cảnh giác.
“Có” nó gật đầu
“Cô xoa bóp vai cho tôi, tôi trả cho cô năm mươi ngàn một lượt hai mươi phút ok?”
“Đồng ý” nó vui vẻ đồng ý, thật là béo bở nha.
Nó nhanh nhẹn chạy ra sau lưng hắn, sợ hắn đổi ý. Tay nó vừa đặt lên hai vai hắn, thì như có dòng điện chay dọc sống lưng nó, mặt nó lại nóng ran nữa rồi. Thôi kệ, tiền là quan trọng nhất, kiếm đã tính sau. Nó xoa xoa , bóp bóp rất nhẹ nhàng.
“Mạnh một chút đi” hắn nhắc nó
“Xuống một chút”
Nó làm theo nhưng khi nó nhìn xuống thì bắt gặp ngay cảnh xuân trên người hắn, hắn mắc áo sơ mi, mà mấy cái cúc phái trên không có đóng. Ngực hắn thật trắng, nhìn thật rắn chắc nha, giá như nó được sờ thì tốt nhỉ?
“Lau nước miếng đi” hắn tốt bụng đưa cho nó khăn tay
“Ừ” nó cũng cầm, lau miệng. Ê! Khoan sao nó lại thế chứ.
“khụ khụ” nó ho khan, mặt càng lúc càng đỏ. Đúng là làm chuyện xấu vẫn là không nên.
“Nếu muốn sờ thử, tôi cho” hắn gợi ý
“Không thèm” nó bĩu môi từ chối, mặc dù trong lòng muốn lắm.
“Không thèm thì thôi” hắn cười cười.
“Anh làm nghề gì thế?”
“Làm ông chủ” hắn trả lời
“Ông chủ? Ông chủ mà đi xe wave à?” nó khinh bỉ
“Tôi có nói xe đó của tôi à?” hắn hỏi lại
“Chẳng lẽ anh mượn?”
“Ừ” hắn gật đầu
“Anh làm người mẫu? hay diễn viên? “ theo nó đoán, người đẹp như hắn nghề đó là phù hợp nhất.
“Không phải, mà cô quan tâm tôi hả?” hắn hỏi lại “ hay cô có ý đồ gì với tôi”
“Chẳng dám trèo cao”
“Trèo đi” hắn khuyến khích
“Đàn ông đẹp chỉ treo làm cảnh thôi”
“Làm cảnh, tôi không nghĩ thế” giọng hắn không vui “Ít nhất tôi không vô dụng”
“Ai biết” nó tỏ vẻ nghi ngờ
“Ai cần cô biết” hắn cáu tiết.
Thế là nó im lặng, không muốn chọc hắn thêm nữa. Nhỡ đâu hắn không trả nó năm mươi ngàn thì phí.
Reng reng
“Chết tiệt” cả tháng chẳng có ma nào gọi điện, thế mà bây giờ tự nhiên điện thoại lại đổ chuông, lại đúng lúc đêm khuya mời bực mình chứ. Nó mò mò tìm cái điện thoại
“Nhầm máy rồi” nó bấm nghe và tắt luôn
Lại đổ chuông
“Phiền chết được, nhầm máy” nó hét lên, đang định tắt thì nghe tiếng
“Anh là bạn của Nguyện”
“Nguyện nào?”nó hỏi. Hình như người cùng nhà nó tên Nguyện thì phải “ có chuyện gì?”
“Nó say rượi, mất chìa khóa, em mở cửa dùm anh với” hắn vẫn nhẹ nhàng.
“Đợi chút” nó lồm ngồm bò dậy đi mở cửa.
Đứng ngoài là anh chàng bạn hắn lần trước tới nhà. Còn hắn thì quần áo lôi thôi, toàn mùi rượi đang dựa vào bạn mình. Nó ghét nhất là ai phá giấc ngủ của nó, cho dù có là trai đẹp thì cũng thế thôi. Chẳng thèm nói một lời, nó mở lớn cửa cho hai người vào.
“Em giúp anh chăm nó nhé, anh phải về gấp không bạn gái anh giết anh mất” bạn hắn nhờ vả nó. Nó không muôn nhưng cũng không dám từ chối, đành gật đầu.
Sau khi tiễn khách, nó đi vào phòng hắn thì thấy hắn đã nằm trền nền nhà. Nó nhăm nhó nhìn hắn.
“Sao lại uống rượi cơ chứ?” nó lầm bầm, cố gắng đỡ hắn lên gường, nhưng với thân hình nó lùn chủn còn hắn thì cao cả 1 mét 8 thì thật khó khăn. Nó lôi, kéo, thậm trí tiện thể đập hắn vài cái nhưng thật vô dụng.
“Ăn cái quái gì mà nặng thế không biết”
Nó ra sức cấu véo vào da thịt hắn cho bõ tức
“Dám phá giấc ngủ của ta này, tên khốn này” nó thả ga chửi hắn.
Mất cả mười phút nó mới lôi được cái xác to lớn kia lên gường.
“Nước” hắn khàn khàn giọng
Nó lại lóc cóc đi rót nước cho hắn, hắn uống xong lại thở phì phò. Nó hơi sợ, dù gì nó cũng chưa chăm sóc người say rượi bao giờ, làm sao biết làm thế nào. Nghe nói nếu người say rượi bị cảm có thể chết, nếu hắn chết thì làm sao? Nó có bị đi tù không? Không có gió mà nó rét run.
“Nóng quá” hắn rên rỉ.
Nó giúp hắn cởi áo khoác.
“Nóng”
Nó lại giúp hắn cởi áo sơ mi của hắn. Nhìn thấy ngực đàn ông, mà lại của một cực phẩm, nó không khỏi nuốt nước bọt ừng ực. Đẹp thật, nhìn thật hấp dẫn, nó nghĩ nếu nó sờ bây giờ chắc hắn không biết đâu nhỉ? Nghĩ là làm, nó bắt đầu sờ từ xương quai xanh của hắn. Tay ta như bị điện giật, tê tê rất thoải mái. Còn người hắn thì chẳng khác là nam châm, nó bị hút về phía đó. Sờ đã đời, nó định quay về phòng thì bất ngời hắn kéo tay nó, ôm nó vào long. Mà nó tương đối nhỏ bé, nên giờ nó lọt thỏn trong lòng hắn. Hai chân hắn quắp lấy chân nó, tay thì ôm chặt lưng nó. Tư thế này sao lại mờ ám thế không biết, khiến con tim ngu ngốc của nó nhảy lộn xộn hết cả.
“Này, buông tay” nó ra sức giãy ra. Càng giãy thì nó càng bị ôm chặt hơn, kết quả là cả người nó dán sát vào người hắn. Nó cảm thấy cả nhịp tim đập nhanh của hắn, hơi thở nồng đặc mùi rượi khiến chân tay nó mền nhũn ra.
Nó ra sức ngửi ngửi mùi hương trên người hắn, một lúc sau thì chìm vào mộng đẹp. Trong mơ, nó thấy, nó được cực phẩm hôn rất mãnh liệt.
Khi nó tỉnh dậy, thì hắn đã đi làm rồi. Thật may, nếu không nó sẽ ngại chết mất.
“ha ha ha” nó cười rất vui vẻ vì hôm qua nó đã lén sờ mó ai đó rồi. Nhưng tự nhiên nghĩ lại mặt nó lại nóng lên.
“Lần sau ngươi mà say, ta sẽ xơi tái ngươi” nó lẩm bẩm trước khi đóng cửa phòng hắn.
Chuyến công tác này khiến hắn mệt chết, hơn một tuần không gặp bà cô già, không được hưởng đồ ăn theo ý hắn, hắn cảm thấy thật trống vắng. Tối nào hắn ngủ cũng không ngon giấc, toàn nghĩ về vị ân nhân của mình. Nhiều lần hắn muốn gọi điện để nghe giọng nói của cô, nhưng lại thôi, hắn cũng không biết mình mắc cái chứng bệnh gì nữa, tâm tư hắn toàn bị treo ngược lên cành cây.
Vừa xuống sân bay hắn đi thẳng về nhà, giờ này chỉ cần nhìn thấy bà cô già kia là hắn sẽ cảm thấy thoải mái cũng như hắn sẽ được giải thoát khỏi cái gì đó day dứt mãi trong đầu hắn mấy hôm nay.
Mở cửa, phòng tối om, đã hơn tám giờ rồi sao lại tối thế này chứ?. Theo đúng yêu cầu của hắn, lẽ ra giờ này người kia phải đang lau chùi nhà cửa mới phải. Hắn vội vàng đi về phía phòng cô, cửa không khóa, phòng tối om, hắn lo lắng đi thẳng về phía phòng bếp. Một cảnh tượng trước mắt khiến hắn bất ngờ, trên ghế phòng ăn, một người tóc tai dũ rượi, tay cầm lon bai ngửa đầu uống ừng ực, vừa uống vừa gõ tay trên mặt bàn.
“Cô đang làm cái gì?” hắn tức khí hét lên, hóa ra cô ta lại bê tha như thế này.
“Á! Ma” nó hét lớn, tay khua khua khiến mấy vỏ lon bia trên bàn bay lung tung hết cả, còn nó thì ngã nhào xuống nền nhà.
“Ma? Tôi giống ma lắm hả?’ hắn rống lên, cúi xuống tóm lấy tay nó, kéo mạnh khiến nó chơi vơi ngã nhào vào lòng hắn. Thân hình nhỏ bé của nó dán chặt vào người hắn.
“Ha ha ha” nó cười to, tay ôm lấy lưng hắn “ anh về rồi?”
Nghe giọng nói nhẹ nhàng của nó, khiến hắn bớt giận ngay tức khắc.
“Ừ” hắn nói khẽ
“Đừng bỏ tôi, xin anh” nó khóc rống lên, tay càng siết chặt vòng ôm.
“Tôi ở đây” hắn đoán hôm nay cô nàng này có chuyện không vui, nhưng hắn thực không biết hắn làm sao an ủi, chỉ biết ôm lấy nó, vỗ vỗ vào lưng nó” có chuyện gì vậy?”
“Tôi… ô ô ô” nó càng khóc to hơn, chùi chùi mũi vào ngực hắn.
Hắn đứng yên cho nó khóc đến khi nín hẳn, hắn dìu nó về phía sofa trong phòng khách, với tay lấy khăn giấy trên bàn lau mặt giúp nó. Nó ngồi im, co chân trên ghế, hai tay ôm chặt gối, nhìn rất cô đơn.
“Uống nữa không?” hắn muốn biết chuyện gì? Nhưng nếu cô còn tỉnh như vậy thì hắn có hỏi cũng vô ích.
“Có” nó ngẩng lên nhìn hắn với đôi mắt đọng nước mang chút vẻ chờ mong.
Hắn vào tủ lạnh lấy ra bốn lon bia nữa, mở một lon đưa cho nó, một lon cho mình.
Nó ngồi im uống hết hai lon bia, đến lon thứ ba thì nó đã say, đầu nó choáng váng.
“ Cô say rồi” hắn nhìn khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt lờ đờ của nó
“Tôi không say” nó trừng mắt nhìn hắn, đứng dậy tiến đến gần hắn, đưa tay vuốt hai má hắn “ cực phẩm à? Anh là gay thật tiếc nha” nó chu mỏ
“Tôi không phải gay” hắn cãi lại
“Ừ, cưng không phải gay” nó vẫn tiếp tục véo véo vào hai má hắn.
“Buông tay, đau” hắn kéo tay nó ra
“Ôi, yêu chết khuôn mặt này nhé” Nó kéo mặt hắn gần hơn rồi hôn lên môi hắn
Lần một nó khẽ chạm một cái
Lần hai nó hôn chụt một cái thật kêu
Hắn không kiềm chế được, tay đặt lên ót nó, hắn bắt đầu hôn nó rất dịu dảng, nhưng lửa càng lúc càng nóng, gần như muốn thiêu đốt cả hai. Hắn khẽ cạy miệng nó, để lưỡi hắn đi chu du khắp khuôn miệng nó, môi lưỡi quấn chặt lấy nhau. Đến khi hắn nhận thấy nó khó thở hắn mới buông nó ra.
“Muốn nữa” nó yếu ớt nói
Hắn lại tiếp tục, lần này là thực sự cuồng nhiệt, hắn chà chà môi của hắn trên môi nó. Tay hắn không yên phận bắt đầu rời xuống phía lưng nó, trượt dọc tới cặp mông tròn trĩnh của nó. Hắn buông tay kia ra, lần mò vào trong áo của nó, eo thật thon, hắn vuốt ngược lên phía trên đến khi chạm phải hai gò bồng đảo to tròn phía trên, hắn ra sức bóp phía ngoài áo lót.
“Ư” nó khó thở rên lên.
Hắn buông nó ra, tay rút lại, vội vàng đứng dậy đi vào toa lét. Hắn có phản ứng, mà lại là thứ phản ứng rất mãnh liệt, tay hắn vẫn còn run. Hắn chưa thích ứng được với cái cảm giác đã mất đi bảy năm này nên nhất thời ngay ngốc không biết nên làm gì. Hắn rất muốn tiếp tục tiến tới bước cuối cùng nhưng hắn cũng sợ khi tỉnh lại cô sẽ hận hắn. “kiềm chế” hắn nhất định phải kiềm chế, đợi đến thời cơ thích hợp, hắn đã đợi bảy năm thêm một tháng nữa cũng không thành vấn đề.
Hắn tắm nước lạnh để hạ nhiệt độ cơ thể mình sau đó đi ra phòng khách, hắn nghĩ nó đã ngủ nhưng khi hắn ra tới nơi thì hắn thấy nó uống hết hai lon bia nữa rồi. Hắn ngồi xuống cạnh nó, khẽ vuốt mớ tóc lèo xè trước trán nó.
“Oa oa oa” nó khóc
“Tôi muốn hạnh phúc, muốn gia đình, muốn tình yêu, muốn như người bình thường”
“Tại sao tôi không có? Tại sao lại đối xử với tôi như thế?” nó ngước đôi mắt đầy nước nhìn hắn
“Cô nhất định sẽ là người hạnh phúc” hắn chỉ biết an ủi như vậy. An ủi người khác thực khó đối với hắn.
“Ở đâu? Anh tìm giúp tôi đi, tìm đi mà” nó nắm lấy tay hắn năn nỉ, nhìn hắn với cặp mắt long lanh nước.
“Ừ, tôi sẽ giúp cô, giờ cô đi ngủ nha”
“Ngủ xong sẽ có hạnh phúc phải không?”
“Ừ” Hắn hơi bất ngờ với cô, một người bình thường rất chi là khó đoán, nhưng khi say rượi lại cực kỳ trẻ con, tin cả những lời vớ vấn nhất nữa chứ.
“Tôi không tin, sao tôi ngủ nhiều thế rồi mà giờ tôi vẫn không hạnh phúc” nó giằng tay ra lui về phía sau ghế, nước mắt nó vẫn lã chã trên khuôn mặt đỏ bừng.
Hắn tiến lên ôm chầm nó vào lòng, hắn thấy đau lòng khi nhìn nó khóc như thế. Nó giãy ra, nhưng vòng tay hắn quá khỏe, nó đành ngoan ngoãn dựa vào đó tiếp tục khóc.
“Tôi muốn cha, muốn mẹ, sao họ không yêu tôi, sao họ lại ghét tôi, anh nói đi tôi làm sai cái gì chứ?”
“Cô không sai” hắn lau lau những giọt nước đọng trên má nó
“Tôi chẳng…. có gì cả, không gia ….đình, không…. bạn bè, không…. tình yêu, không tiền ….bạc” nó nấc lên.
“Không ai cần tôi cả, mẹ tôi nói tôi là con nuôi, tốt nhất hạn chế về nhà cho đỡ xấu mặt họ….” nó kể lể.
“Bạn tôi cướp bạn trai tôi. .oa oa”
Nó nói không đầu không đuôi đủ thứ chuyện, hắn kiên nhẫn ngồi ôm nó trên sofa. Mãi cho tới khi nó ngừng khóc hẳn, đôi mắt sưng đỏ.
“Đi ngủ nha” hắn dỗ dành nó
Nó không trả lời, hắn bế nó vào phòng nó, đặt lên gường, đắp mền sau đó định rời đi nhưng tay nó nắm chặt tay hắn không chịu buông.
“Ngủ đi, muộn lắm rồi”
“Tôi sợ lắm” nó khẽ run
Hắn đành leo lên gường, ôm nó vào lòng, vỗ lưng cho nó để nó an tâm ngủ. Hắn thích cảm giác ôm cô vào lòng hắn càng khiến tim hắn chảy ra một dòng nước ấm. Một lát sau, nó chìm vào giấc mộng đẹp nhất từ trước tới nay. Còn hắn thì vì cái phần dưới phản ứng mãnh liệt cả đêm nên đành thức mà đếm cừu. Nhưng hắn chung thủy không muốn buông cô ra, hắn thích cái thứ mềm mền trong vòng tay mình, nhất là cái mùi thơm từ người cô càng khiến hắn muốn điên lên vì thèm muốn.
Dạo này tâm tình nó tốt hơn rất nhiều nha, trong công ty cuối cùng nó cũng tìm được một người bạn bằng tuổi nó, cũng chưa có bạn trai. Nó cùng Thảo –tên bạn ý đi ăn trưa, giờ thì nó hết cô đơn rồi. Nhứng đáng ghét nhất là sếp Dương cũng lẻo đẽo theo chúng nó. Lão này, dạo này ăn phải bùa mê thuốc lú gì hay sao mà thường xuyên đụng mặt nó. Theo như nghiên cứu và kết luận của nó thì hắn bị điên.
“Tao thấy sếp Dương có vẻ thích mày đấy” Thảo nói thầm vào tai nó.
“Điên à?, mày nói chuyện gì thì cũng nói có một tí lý chứ? hắn mà thích tao thì khác gì nói mặt trời hôm nay biến mất hả?” nó trợn mắt, tí nữa thì nghẹn cơm
“Mày không tin à? Hỏi thử mọi người xem ai cũng thấy mà, tao thấy không có lửa làm sao có khói chứ? rõ ràng là mọi người dựa trên thực tế mà”
Nó nghĩ một lát, rồi quay ra hỏi thẳng gia chủ dù sao da mặt nó quá dày rồi, dày thêm một tí cũng chẳng ảnh hưởng mấy.
“Sếp thích tôi hả?”
“Gì?” sếp Dương bị dọa nghẹn luôn “ khụ khụ”
Nó tốt bụng vỗ vai hắn vài cái, dâng nước cho hắn uống.
“Thấy chưa?” nó lườn Thảo, nhưng hình như chẳng phải chỉ mình sếp Dương bị dọa, Thảo cũng im re, miệng tròn vo nhìn nó.
“Sếp à? Sếp làm ơn tránh xa tôi ra một tí, mất công mọi người hiểu nhầm, phiền lắm” nó lại ra vẻ.
“Cô…” sếp nó không nói lên lời.
Nó vui vẻ cười, sau khi nó cười, nó mới phát hiện cả cái nhà ăn im phăng phắc, biết bao ánh mắt đang nhìn nó chằm chằm. Nó đứng dậy chuồn nhanh.
Chạy một hơi lên tới tầng thượng, nó thở không ra hơi.
“Mày thật vô sỉ” tiếng của Thảo vang lên
“Mày theo tao làm gì?”
“Mày nghĩ tao còn mặt mũi nào mà ngồi đó” Thảo ngồi xuống ngay cạnh nó, cùng thở gấp như nó. Tự nhiên nó thấy có bạn thật tốt, ít nhất giờ họ cùng nó nói chuyện chia sẽ vài chuyện.
“Tao có làm gì đâu mà họ nhìn tao nhỉ?”
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian